So sánh vi phạm nhãn hiệu và cạnh tranh không lành mạnh
Hành vi không lành mạnh liên quan tới nhãn hiệu và hành vi xâm phạm nhãn hiệu đều là những hành vi xâm phạm vào những quyền, lợi ích hợp pháp của chủ sở hữu nhãn hiệu được pháp luật bảo hộ.
Hai loại hành vi này đều
gây ảnh hưởng tới lợi ích của chủ sở hữu nhãn hiệu được bảo hộ nhưng giữa chúng
có sự khác nhau về mặt bản chất của từng hành vi.
Đi từ định nghĩa, phạm vi
điều chỉnh để so sánh hành vi cạnh tranh không lành mạnh và hành vi xâm phạm
quyền sở hữu trí tuệ đối với nhãn hiệu
+ Phạm vi điều chỉnh: Hành
vi cạnh tranh không lành mạnh liên quan tới nhãn hiệu trước hết đó là việc cạnh
tranh, bên cạnh đó nó còn có đặc điểm riêng biệt gắn liền với quyền SHCN. Do
vậy, hành vi cạnh tranh không lành mạnh liên quan tới nhãn hiệu chịu sự điều
chỉnh của pháp luật về SHTT và pháp luật cạnh tranh. Còn hành vi xâm phạm nhãn
hiệu chỉ chịu sự điều chỉnh của pháp luật về SHTT.
+ Phạm vi bảo hộ: Điều
129-Luật SHTT năm 2005 quy định những hành vi được coi là hành vi xâm phạm
quyền SHCN đối với nhãn hiệu. Theo đó, hành vi sử dụng nhãn hiệu trong phạm vi
và thời hạn bảo hộ mà không được sự đồng ý của chủ sở hữu nhãn hiệu đó (trừ
những trường hợp hạn chế) được coi là hành vi xâm phạm nhãn hiệu. Phạm vi bảo
hộ được ghi nhận trong văn bằng bảo hộ bao gồm chính nhãn hiệu đó, các yếu tố
độc đáo của nhãn hiệu và danh mục hàng hóa được đăng kí bảo hộ. Như vậy, để một
hành vi bị xem là xâm phạm nhãn hiệu thì đối tượng của hành vi phải nằm trong
phạm vi bảo hộ, thể hiện trong giấy chứng nhận đăng kí bảo hộ.
Đối với hành vi cạnh tranh
không lành mạnh liên quan tới quyền SHCN đối với nhãn hiệu thì đó là những hành
vi cạnh tranh do doanh nghiệp tiến hành, trái với những chuẩn mực thông thường
về đạo đức kinh doanh, liên quan tới việc sử dụng và chuyển giao quyền SHCN đối
với nhãn hiệu. Đối tượng mà hành vi cạnh tranh không lành mạnh tác động tới
không được đăng kí bảo hộ-tức là không thuộc phạm vi bảo hộ trong giấy đăng kí
bảo hộ. Vì vậy, sẽ có một số vụ việc cạnh tranh không lành mạnh có thể phát
triển thành vụ việc xâm phạm nhãn hiệu, nếu như các yếu tố, chỉ dẫn thương mại
bị sử dụng được đăng kí bảo hộ dưới dạng nhãn hiệu. Như vậy, khi không có đủ cơ
sở để yêu cầu cơ quan chức năng xử lý các hành vi xâm phạm quyền của mình thì
chủ sở hữu nhãn hiệu có thể yêu cầu xử lý các hành vi đó theo hành vi cạnh
tranh không lành mạnh. Sở dĩ pháp luật quy định như vậy nhằm đảm bảo tối đa
quyền và lợi ích của chủ sở hữu nhãn hiệu. Qua đó, khuyến khích các nhà sản
xuất kinh doanh đầu tư phát triển, thúc đẩy việc cạnh tranh diễn ra công bằng
và lành mạnh.