Hệ thống định vị địa lý của Ấn Độ vào năm 2014
Hệ thống định vị vệ tinh của Ấn Độ ("Indian Regional Navigation Satellite System", gọi tắt là IRNSS) sẽ được triển khai và đưa vào hoạt động vào năm 2014. Đây là thông tin mà Chính phủ nước này đưa ra trước Quốc hội Ấn Độ hôm 10/08/2010. Được phát triển bởi Cơ quan Nghiên cứu Vũ trụ Ấn Độ (ISRO) và với sự giúp đỡ của Mỹ, IRNSS bao gồm 7 vệ tinh liên kết với các cơ sở hạ tầng dưới mặt đất.
Dự án IRNSS được thông qua năm 2006 với ngân sách dự kiến 14 tỷ Rupi (khoảng 231 triệu euro). Các quan chức Ấn Độ cho rằng việc phát triển hệ thống IRNSS là cần thiết để đảm bảo tính tự chủ về công nghệ của nước này, tránh sự lệ thuộc vào các hệ thống của nước ngoài (hiện nay sử dụng Hệ thống GPS của Mỹ), nhất là khi các hệ thống này gặp sự cố.
Theo G Madhavan Nair, cựu Giám đốc ISRO, IRNSS sẽ có 3 vệ tinh được đặt ở quỹ đạo địa tĩnh và 4 vệ tinh khác được đặt gần quỹ đạo này, điều này cho phép đảm bảo tính hoạt động liên tục của hệ thống.
Hiện tại EU, Nga, Trung Quốc và Mỹ đều có hệ thống định vị của riêng mình. GPS (Global Positioning System) do Mỹ chế tạo và hoạt động từ năm 1994. GLONASS (GLobal Orbiting Navigation Satellite System) do Nga chế tạo và hoạt động từ năm 1995, gồm 24 vệ tinh phân bố trên 3 quỹ đạo khác nhau. Hệ thống GALILEO mang tên nhà thiên văn học GALILEO do Liên minh châu Âu (EU) chế tạo. Hệ thống COMPAS (Trung quốc), đang được xây dựng có tính năng giống GPS của Mỹ và GALILEO của EU, khi kết thúc gồm 35 vệ tinh (5 vệ tinh dùng cho việc theo dõi về địa chất), dự kiến cuối 2010 hoặc đầu 2011 sẽ giám sát được toàn bộ lãnh thổ Trung Quốc và các vùng lân cận; đến 2020 sẽ giám sát được toàn bộ các khu vực trên thế giới. Hệ thống QZSS (Nhật Bản), đang trong quá trình xây dựng, dự kiến năm 2013 đưa vào hoạt động và có khả năng giám sát được khu vực Nhật Bản và châu Úc.